Tháng 6-1970, sau trận càn của lính Mỹ vào một căn cứ của ta trên chiến trường Đức Phổ (Quảng Ngãi), trong đống chiến lợi phẩm có một cuốn nhật ký của người nữ chiến sĩ vừa hy sinh. Fredric - một lính Mỹ, đã định châm lửa đốt quyển sổ tay được bọc bằng vải, thì người phiên dịch đã cản: "Đừng đốt. Bản thân nó đã có lửa rồi!". Nghe lời khuyên, người lính Mỹ ấy đã dừng tay trước quyển sổ đầy chữ ấy. Đó là cuốn nhật ký của Liệt sĩ – Bác sĩ Đặng Thuỳ Trâm.
Liệt sĩ - bác sĩ Đặng Thùy Trâm sinh ngày 26 tháng 11 năm 1942. Chị có bố là bác sĩ ngoại khoa Đặng Ngọc Khuê, mẹ là dược sĩ Doãn Ngọc Trâm - nguyên giảng viên Đại học Dược khoa Hà Nội. Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Y khoa Hà Nội, chị xung phong vào công tác ở chiến trường Quảng Ngãi. Ở đó chị được phân công phụ trách bệnh viện Huyện Đức Phổ, một bệnh viện dân y nhưng chủ yếu điều trị cho các thương bệnh binh, từ đây những trang nhật ký của chị giống như một cuốn phim quay chậm trước mắt chúng ta bao đau thương, mất mát, khó khăn gian khổ nơi chiến trường rực lửa.
Cuốn nhật ký được khép lại vào ngày 20 tháng 6 năm 1970. Bởi hai ngày sau đó chị đã anh dũng hy sinh trong một trận càn của địch. Nhật Ký Đặng Thùy Trâm đã khiến người đọc cảm nhận sâu sắc và thấm thía nỗi đau của dân tộc Việt Nam trong chiến tranh. Thùy Trâm khao khát đến cháy lòng ngày hòa bình thống nhất Bắc Nam để được về với mẹ, về với mảnh đất Hà Thành thân yêu. Và sau gần một phần ba thế kỉ lưu lạc, đúng vào dịp kỉ niệm 30 năm ngày giải phóng miền Nam thống nhất đất nước 30/4/2005 nó đã trở về với gia đình liệt sĩ, về với đất nước Việt Nam yêu dấu.
Hãy tìm đọc cuốn sách “Nhật ký Đặng Thùy Trâm’’. Đắm mình trong từng dòng tâm trạng của bác sĩ Đặng Thùy Trâm, các bạn sẽ hiểu đất nước chúng. ta lớn lên từ những con người như thế. Để rồi chúng ta thêm trân trọng, biết ơn sự cống hiến, hi sinh của thế hệ đi trước và sống có ước mơ, hoài bão, trở thành những chủ nhân tương lai của đất nước, luôn khiến cho thầy cô và cha mẹ tự hào.